Mưa...
Mưa gắn cuộc đời em với anh, anh nhỉ? Em gặp anh trong chiều mưa ấy, không thể nào quên, em đã thích anh ngay từ giây phút đó.
Chỉ là ánh mắt của một thanh niên đeo đàn trên vai đang vội vã tìm chỗ trú mưa mà làm em rạo rực. Lần đầu đấy anh ạ, anh là người đầu tiên và cũng là người cuối cùng trong suy nghĩ của em suốt ba năm qua. Em mơ mộng, em đã hi vọng, đã tự xây trong tim mình một tương lai hạnh phúc. Nhưng rồi sụp đổ, tất cả biến mất chỉ trong một cơn mưa.
Đó là mùa mưa lạnh giá nhất trong cuộc đời em, anh biết không! Từng giọt mưa làm tay anh lạnh toát, làm màu đỏ độc ác ấy cứ lan rộng ra tới tận cuối con đường. Em đã chẳng thể làm gì, chỉ lặng yên và khóc. Tại sao anh lại làm thế với em, sao bắt em nhìn thấy mắt anh khép lại, bắt em cứ nắm chặt tay anh khi bàn tay ấy đã chẳng còn cử động, sao bắt em phải hứng những giọt mưa lạnh buốt, đắng chát? Mãi mãi mất anh, em chưa từng nghĩ đến. Thế mà sao, tại sao em vẫn phải cố sống với cả thế giới, có mọi thứ trừ anh?
Em đã yêu mưa, rất yêu. Mưa đem anh đến bên em. Nhưng rồi em sợ mưa, mưa mang anh đi. Em chẳng dám đối mặt với những cơn mưa nữa, chỉ cần thấy mây đen là em lao về nhà tự nhốt mình. Em sợ, sợ mưa làm lạnh vai em, làm lạnh con tim em và em sợ mưa lại lăn trên má em vì giờ không còn anh ở bên giúp em lau đi những giọt mưa ấy.
Ba năm rồi, em vẫn sống như thế, vẫn tránh né, tránh né mưa, tránh né tình cảm từ nhiều người. Trong tim em chỉ hiện hữu ba từ: anh, mưa và đớn đau thôi.
Và rồi năm nay, vẫn là mưa, mưa rửa trôi trong em những đớn đau quá khứ, mang đi nỗi ám ảnh về sự ra đi của anh, mưa lại đem đến cho em hạnh phúc.
Cám ơn mưa đã mang đến cho em một chàng trai sẵn sàng cầm ô che cho em trong lúc em đang trân trân nhìn về quán cà phê ngày xưa chúng mình thường ngồi. Chàng trai ấy luôn im lặng chờ đợi em. Chàng trai đã chỉ cho em nhìn thấy những giọt vàng hạnh phúc, đã lâu lắm rồi em mới có lại những cảm giác đó.
Anh biết những giọt vàng hạnh phúc ấy là gì không? Mưa đấy, những giọt mưa đổ xuống đường dưới ánh đèn vàng cao áp, lung linh lắm, đẹp lắm. Những giọt vàng hạnh phúc ấy cứ rơi xuống em, em ngước nhìn, cảm nhận, không còn vị đắng, mưa giờ ngọt ngào thật. Anh ấy nắm tay em: “Hạnh phúc luôn hiện hữu, quan trọng chỉ là ta có nhận ra hay không mà thôi”.
Giờ em cười nhiều hơn, lại thích mưa như ngày xưa em từng thích. Cám ơn mưa, cám ơn anh - kỉ niệm đẹp của em. Ở nơi xa, chắc anh đang chúc phúc cho em, hay phải chăng anh chính là cơn mưa đã một lần nữa mang đến cho em hạnh phúc?
Mưa .. Yêu ... Ghét
Có 1 đứa bé.....
Vừa ghét mưa…Lại cũng vừa yêu mưa tha thiét….
2 vấn đề tưởng rằng như đối lập nhau nhưng lại có mặt trong cùng 1 hiện tượng
Đúng đấy….
Nó ghét mưa..Bởi mưa ....buồn
Nó ghét mưa..Bởi mưa ....nặng hạt
Nó ghét mưa bởi mưa ....tráng xoá
Nó ghét mưa bởi mưa ....lạnh lùng
Nó ghét mưa bởi mưa ....sầu
Mưa……
Hàng trăm hàng ngàn lý do khiến nó ghét mưa…
Mưa…Khiến cho tâm trạng nó trở nên trầm lắng…
Suy nghĩ nhiều…
Làm cho nó cảm thấy ....
Cuộc sống hỗn loạn hiện tại thêm phần u tối và rầu rĩ..
Mưa Quanh nó. Xuất hiện liên tục trOng nó
Mưa ngoài trời....Hối hả..Vội vã
Mưa trOng lòng ....Khó hình dung..Lạnh lẽo
Và mưa..Trên khoé mắt..Mặn Chát và đắng ngắt…..
….Cũng có lẽ vì mưa…đôi khi nó lạnh lùng và nhiều suy nghĩ…..
Nhưng ngược lại….Chính nó cũng yêu mưa tha thiết
Với mưa.. Nó có đủ can đảm để ĐỐi mặt với chink bản thân mình..
1 con ng` bên trong yếu đuối và thiếu suy nghĩ….
Với mưa.. Nó Có đủ can đảm để khóc…Nứoc mắt hoà với nứơc mưa….Nhoà đi trong mắt nó…..
Thỉnh thoảng nó thường suy nghĩ mung lung trong mưa với những tiếng thở dài buồn bã….
Ngẫm sự đời dzưới mưa ..Hài hước thật
Biết bao lần nó bước đi trong mưa ..
Ko phải để tắm mưa…
Ko phải để thử cái hương vị ngai ngái của mưa
Cũng chẳng phải để uớt sũng kháp mình mẩy…..
Đơn giản lắm…
Nó di trong mưa để zấu đi những zọt nước mắt…..
Nó hiểu rằng…Trong mưa..Ko ai phát hiện ra 1 điều rằng: "Nó đang khóc"
Nó hiểu Rằng trOng mưa…..Nó mới nghĩ đựoc đến tương lai
Nó Ghét… Ghét lắm..Ghét cay ghét đắng
Ghét những cơn mưa dài..Xối xả..Uớt át…..
Mưa …Cô đơn lắm…Mưa đén..Rồi đi..
Nhạt nhoà..….Để lại dư âm lạnh lùng và cái mùi mưa ngấm với mùi đất…..
Tàn tạ…Tan tác…..Như chính cái hạnh phúc của bản thân nó…..
Đến và đi…..Vội vàng khiến nó chẳng kịp cảm nhận….
Nó
Đã từng hận bản thân…Chán ngán cuộc đời….Và ghét Cái cuộc sống xã hội bẩn thỉu bon chen….
Nó.. đã từng muốn buông xuôi tất cả…..
….Mưa…Khiến nó có nhiều cảm nhận khó nghĩ…..
Mấy hôm nay…Trời cũng mưa…
Ào ạt ….Buốt giá….
Nhưng hình như có 1 cái zj` đó khang khác
Mưa Thật Đẹp…..Tự do và mạnh mẽ…
Vung vẩy..Phá vỡ cái sự yên lặng vốn có của ngày hạ…
Phải chăng nó đang nghĩ về 1 cái zj` đó xa xôi , ….Có thể lắm chứ
Nó thích tắm mưa…..Và vùng vẫy trong mưa với 1 mớ tâm trạng hỗn độn…
Buồn có..vui có..Chán nản có..Suy nghĩ có
….Nhiều lúc sao thấy cuộc sống quá vất vả bon chen..Mệt mỏi lắm chứ….
Nhiều ngưòi mắng nó..Chửi nó…chà đạp lên tự trọng của nó….
Nó chẳng khóc….Thậm chí là nó cuời 1 cack khinh bỉ….***** lợm
Nhiều lúc thấy saO khó vượt qua..Muốn buông xuôi..Muốn dừng lại….
Nhưng đôi khí lại muốn phá vỡ cái vỏ bọc xung quanh…Vượt qua tất cả..Khát khao tự do lắm……
Nhiều lần như thế lắm…..
Nó tìm đến mưa….Khóc trong mưa…Nó nghĩ về tình cảm..
Những cái tình cảm đã zằng xé nó và bóp nát nó 1 cách tàn nhẫn….
Lạnh Lắm chứ…..Đau lắm chứ……Hài
Mưa…Đón nhận nó….Thậm chí ..Khóc cùng nó..Trong tiếng rào rào và hơi thở ngai ngái…….
Dường như mỗi lần nó cần mưa đều có mặt….Song hành cùng nó…
Tự dưng nó nhớ ....nhớ lắm....T_T
Nó chợt cười…..Kiểu cười ko cảm xúc
Tình yêu…..Mơ hồ và nhạt nhoà….Cũng như mưa và tình cảm của nó vậy
Chả biết từ khi nào…..Nó bồng yêu mưa tha thiết
[ Có đôi khi….Thèm muốn 1 vòng tay…1 hơi thở sưởi ấm trái tim lạnh….
Và 1 tình cảm thiêng liêng xua đi bao giá băng……Biết đến bao h???]
Tiep
-Trang chủ-
543